Sáng nay, thấy nhiều người đăng hình dưới đây dự báo Đồng bằng Sông Cửu Long sẽ ngập hoàn toàn trong đỉnh triều cao nhất vào năm 2050, theo một dự báo của Climate Central.
Điều đó chẳng có gì là lạ cả.
Tôi đã từng cảnh báo chuyện này ngay từ khi Việt Nam bắt đầu mở cửa thị trường và gia nhập WTO bằng hai bài báo trên Tuổi Trẻ từ năm 2008:
thì sẽ hiểu tấm hình của Climate Central được mọi người đăng hôm nay là dự báo trong bối cảnh của một nền nhiệt tăng hơn 4°C so với thời kỳ tiền công nghiệp (năm 1750).
+4°C có ý nghĩa gì? Như trong TIN BUỒN SỐ 4, tôi đã phân tích rằng động vật xương sống nói chung – và loài người nói riêng – đang hiện diện trên hành tinh này chưa bao giờ trải nghiệm và sống trong một điều kiện như thế từ cách đây hơn 1 triệu năm.
+4°C là một hành tinh rất khác. Khác về nền khí hậu. Khác về hệ sinh thái. Khác về mực nước biển. Khác về các quy luật vật lý và hóa học đang chi phối sự sống.
Và chỉ cần +3°C, con người và các động vật có xương sống đã hoàn toàn tuyệt chủng, bị quét sạch khỏi Trái Đất này.
Một điều lưu ý nữa, chính là ngay từ năm 2008, chúng tôi đã nói đến một mực nước biển dâng (SLR) là ít nhất 5 mét sẽ xảy ra vào giữa thế kỷ 21, trong khi IPCC (Ủy ban Liên chính phủ về Biến đổi Khí hậu của Liên Hiệp Quốc) lúc ấy nhắc đến con số 69cm hoặc 1 mét vào năm 2100. Điều đáng buồn là, chính phủ Việt Nam nghe theo con số của IPCC. Và nhiều người Việt Nam hồ hởi sung sướng khi nghe có một nhà khoa học Việt Nam cùng được xướng danh trong buổi lễ trao giải Nobel Hòa Bình năm 2007, dành cho IPCC và Cựu Phó Tổng thống Al Gore.
Chúng tôi biết các con số của IPCC bị sai lệch rất nhiều, bị giảm nhẹ rất nhiều các xác suất tính toán kịch bản, phần lớn là do sức ảnh hưởng chính trị và trò vận động hành lang của các cường quốc kinh tế, trong đó có Mỹ, Nga, Nhật, Canada, Australia, Arab Saudi, Trung Quốc…
Bằng chứng là hôm nay, các con số dự báo về biến đổi khí hậu ngày càng ngắn lại về số năm. Ngày trước, chỉ có 69cm vào thời điểm năm 2100, nay bỗng hóa ra 4-5 mét vào năm 2050.
Nhưng bọn họ đã được trao giải Nobel Hòa Bình cho điều đó. Thật buồn cười, phải không? Và rõ ràng là, vì dầu mỏ, tăng trưởng kinh tế, tiền tệ, áp phe làm ăn…, người ta chẳng coi tương lai của loài người và sự sống trên hành tinh này ra gì cả.
Bây giờ, khi Climate Central nói rằng năm 2050, mực nước biển dâng 4-5m, nền nhiệt tăng +4°C, thì chúng tôi đã đang dự báo một sự kiện ĐỘT BIẾN KHÍ HẬU với mức tăng nhiệt +10°C đến +18°C vào năm 2030. Bạn sẽ tin bên nào đây? Và dù có tin bên nào, thì số phận của bạn, của dân tộc này, của sự sống muôn loài trên hành tinh này, là CHẾT CHẮC!
Ngày hôm qua, Siberian Times kết hợp với các nhà khoa học Nga tại Đại học Tomsk Polytechnic đã đăng những tấm hình và đoạn video clip đầu tiên và “chưa từng thấy” về một dòng chảy của khí methane (chính xác gọi là methane fountain) có đường kính 5m, sủi bọt thoát khí ra ngoài bầu khí quyển từ bên dưới đáy biển phía Đông Siberia, tại đảo Bennett, vào tháng 10/2019. Xem:
Chính Giáo sư Igor Semiletov, một trong những người chứng kiến hiện tượng trên, phải thốt lên rằng:
“Điều này khiến chúng tôi phải suy xét lại về niềm tin cho rằng, lớp băng đóng dưới nền đáy biển rất bền vững và chỉ có thể tan rã một vài mét vào cuối thế kỷ 21.”
Ồ, như chúng tôi đã nói trong TIN BUỒN SỐ 1, một khi biển băng ở Bắc Băng Dương biến mất hoàn toàn, thì các lớp băng chứa methane dưới đáy biển ở đây sẽ sụp đổ hoàn toàn, giải phóng một lượng methane rất lớn đủ để kích hoạt và nâng nền nhiệt toàn cầu lên +18°C. Và người ta đang nói đến việc biển băng biến mất vào mùa hè năm 2020 hoặc 2021. Như vậy, bạn đã đủ hiểu vấn đề nguy cấp như thế nào chưa?
Và như vậy, những con Human Ape từng bôi xấu, trách cứ, chụp mũ, gào thét khi cô bé Greta Thunberg tỏ thái độ giận dữ bất mãn tại Hội nghị Thượng đỉnh Khí hậu New York trong tháng 9/2019 vừa qua, giờ đây có hiểu được rằng, cô gái bé nhỏ ấy đang nói sự thật để bảo vệ quý vị hay không?
Nhiều người Việt Nam – cả trong nước lẫn nước ngoài, đều bị cuốn vào guồng máy của hệ thống kinh tế tư bản và ý thức hệ chính trị giữa tư bản và cộng sản. Họ không phân biệt nổi đâu là nguyên nhân tận gốc rễ gây ra vấn đề, và đâu là điều ưu tiên quan trọng nhất cho mạng sống của họ và số phận của dân tộc này. Họ bị thói sống, lòng tham, sự tranh cãi những điều nhỏ nhặt cuốn lấy, giằng xé và đưa đẩy mãi mãi, cho đến khi sự thật ập xuống trên đầu họ.
Từ trước khi Việt Nam gia nhập WTO, các chuyên gia của chúng tôi đã cảnh báo về số phận của nền kinh tế quốc nội, về định mệnh của cả hành tinh, cũng như những gì Việt Nam nên làm khi mở cửa (phát triển sinh thái xanh, sạch, bền vững, hướng đến một tương lai không thể tránh khỏi của biến đổi khí hậu),
nhưng lúc ấy, chính quyền Nguyễn Tấn Dũng không chịu nghe, Đảng Cộng Sản phớt lờ sự cảnh cáo, còn người dân thì say mê nhìn những đồng USD, EUR, YEN NHẬT, AUD, NHÂN DÂN TỆ đổ vào bằng hình thức quỹ đầu tư (VinaCapital, MekongCapital, IDGVenture…), vay mượn vốn FDI, ODA… Chúng tôi đã cảnh báo sự sa lầy của Việt Nam vào vũng bùn tư bản, chủ yếu nhận tiền để xây dựng các hình thức công nghiệp bẩn, xả thải và gây ô nhiễm môi trường trầm trọng. Thảm họa ở Hà Tĩnh do Tập đoàn Formosa gây ra là một ví dụ. Các nhà máy nhiệt điện là một ví dụ khác. Kinh tế chỉ phát triển theo chiều rộng của chủ nghĩa tiêu dùng và lao động giá rẻ, mà không hề đào sâu việc phát triển các công nghệ bền vững, hài hòa với môi trường sống, đảm bảo chất lượng cuộc sống ở mức vừa đủ cho toàn dân.
Việt Nam ngay lúc mở cửa như một cô gái còn trinh nguyên, chưa một vết nhơ của tiền tệ và lòng tham con người, dù do một Đảng độc tài cầm quyền. Đấy là thời điểm Việt Nam có thể phát triển theo một hướng khác hoàn toàn và rất dễ dàng khi làm điều đó – so với các quốc gia đã sa lầy hệ thống tiền tệ như Nhật, Singapore, Thái Lan, Malaysia… Nhưng theo thói thường, Việt Nam đã chọn con đường mà người ta đã đi qua và nếm mùi đau khổ. Và sau chỉ 10 năm, người Việt Nam đã hoàn toàn trở nên khác hẳn, trong tham vọng, thói xấu, tội phạm, cách nhìn đời, cách tiêu thụ và khai thác tài nguyên khoáng sản. Vì do một Đảng nắm quyền, mối quan hệ giữa kinh tế và chính trị ngày càng gắn chặt, dễ dàng ảnh hưởng, đan xen và chi phối cả đất nước như một mạng lưới mafia quyền lực, đi theo sức mạnh của nền tài chính tư bản hiện đại. Bây giờ, Việt Nam không còn có thể cứu được nữa.
Dưới đây, tôi chỉ khuyên một số điều ngắn gọn như sau:
1. Không có bất cứ giải pháp nào cho cuộc khủng hoảng khí hậu cả. Điều tốt nhất bây giờ chính là tìm được cách sống sót càng lâu càng tốt khi điều đó xảy ra.
2. Rút ra khỏi hệ thống, hay “rút về quê” – theo cách nói dân dã, là điều nên làm, vì bạn sẽ học cách chuẩn bị tự cung tự cấp mọi điều kiện căn bản cần thiết cho cuộc sống của mình. Khi khủng hoảng xảy ra, đồng tiền không có giá trị gì đâu, vì đơn giản là dù bạn có tiền cũng không thể mua được thực phẩm, nước uống và một chỗ trú ẩn an toàn.
3. Hãy tập sống với rừng và thiên nhiên. Hãy tôn trọng luật của sự sống. Đừng phá rừng. Đừng tàn sát các loài khác nữa. Bạn chỉ trồng và nuôi để đủ dùng cho gia đình bạn, không buôn bán được gì cả đâu.
4. Hãy biết đón nhận người khác và xây dựng những cộng đồng gắn kết, đùm bọc và yêu thương nhau. Đó là một trong những điều kiện rất quan trọng để chúng ta sống sót khi có biến động lớn xảy ra.
5. Đừng chạy qua Mỹ, Châu Âu, Nhật, Hàn hay Australia. Các quốc gia ấy cũng sẽ gặp khủng hoảng lớn. Đồng bằng Sông Cửu Long của Việt Nam có chìm dưới nước, thì toàn bộ miền Trung Tây, bờ Đông, California của nước Mỹ cũng chìm trong lũ lụt, cháy rừng, lốc xoáy, mùa Đông khắc nghiệt. Nạn đói kém sẽ xảy ra khắp nơi. Nếu bạn là người da màu, cơn đói khát sẽ khiến người da trắng (khác chủng tộc) đặt lên bàn cân bản năng sinh tồn và tiêu diệt bạn bằng nhiều cách.
6. Chính quyền Việt Nam nên bắt đầu làm hai kế hoạch sau:
(a) thu gom lương thực từ các vùng đồng bằng, tích trữ để bảo đảm an ninh lương thực cho tương lai biến đổi khí hậu. Chúng ta còn 10 năm để chuẩn bị.
(b) chuẩn bị kế hoạch di tản tái định cư cho ít nhất 25 triệu người dân đang sống tại Đồng bằng Sông Cửu Long và thành phố Sài Gòn. Đừng để mọi sự diễn ra tự nhiên hoặc quá trễ, sẽ khiến xã hội loạn lạc. Đây là một cơ hội tốt để chính phủ Việt Nam tái lập lại nền kinh tế xã hội theo hướng có quy hoạch hoàn chỉnh, bền vững và hài hòa với tự nhiên.
Đó là tất cả những gì chúng tôi suy tư và chân thành chia sẻ vì đồng bào Việt Nam. Chúng tôi chẳng quan tâm đến phe phái chính trị, cờ Vàng hay cờ Đỏ, tư bản hay cộng sản, vì khi cuộc đại tuyệt chủng xảy ra, những điều đó chẳng có ý nghĩa gì cả.
Một phiến băng khổng lồ – tên là Brunt Ice Shelf – có diện tích hơn 1.450km2, gấp đôi thành phố New York (Mỹ), đang sắp bị tách ra khỏi Nam Cực vì hai rãnh nứt xuất...
Có một số bạn, khi đọc status của chúng tôi – Nhóm HÀNH TINH TITANIC – có những phản biện kiểu thế này: 1. Tại sao cứ phê phán mọi thứ mà không đưa ra được bất cứ giải...
Phần chia sẻ ý kiến