ĐIỂM BÁO VỀ RÁC NHỰA: CHỈ CÓ THỂ NÓI LÀ KINH KHỦNG!
Ngày hôm qua, 18/3/2019, người dân Philippines phát hiện một con cá voi nhỏ bị chết vì sình bụng, với 40kg bọc nhựa ở trong hệ thống tiêu hóa của nó. Sau khi giải phẫu con cá voi,...
Lọc theo mục lục
Ngày hôm qua, 18/3/2019, người dân Philippines phát hiện một con cá voi nhỏ bị chết vì sình bụng, với 40kg bọc nhựa ở trong hệ thống tiêu hóa của nó. Sau khi giải phẫu con cá voi,...
40kg rác nhựa (bọc nilon, bao nhựa) được moi ra từ bụng một con cá voi nhỏ ở Philippines. Ồ, hóa ra nền kinh tế và tiêu dùng của con người là như thế? TIỀN NHIỀU CHO SỐ ÍT, RÁC...
Ông Brian Eyler, Giám đốc Chương trình Đông Nam Á của Tổ chức phi chính phủ Stimson – nơi hoạt động để giải quyết những mối đe dọa lớn cho an ninh và sự thịnh vượng của thế...
Đó là một trong các thông điệp rất ý nghĩa được ghi trên những tấm biểu ngữ mà nhiều em học sinh giơ cao trong cuộc bãi khóa (bãi học) lịch sử mang tầm cỡ toàn cầu vì nền khí hậu...
Ngày hôm qua, 15/3/2019, trong phong trào bãi khóa lớn nhất lịch sử loài người, ngọn lửa của tuổi trẻ và tương lai đã bùng cháy lên trên khắp thế giới để cất cao tiếng nói, đòi...
Ngày hôm nay, Thứ Sáu 15/3/2019, trẻ em và học sinh trên toàn thế giới, từ Nepal đến Tây Ban Nha, từ Australia đến Nhật Bản, từ Phần Lan đến Hong Kong, từ Canada đến Brazil, sẽ...
Trong hình là bản đồ các đường bay của Boeing 737 Max 8 trên toàn cầu. Ngay sau vụ tai nạn thương tâm ở Ethiopia, các đường màu cam là của toàn thế giới cấm bay loại máy bay này....
Mời các bạn xem những người trẻ ở Mỹ đang chống lại hệ thống kinh tế – chính trị đang phá hủy tương lai của mình như thế nào. Và đừng cho rằng đó không phải là chuyện của...
Câu chuyện về nước mắm truyền thống và nước mắm công nghiệp chỉ đơn giản cho thấy một sự thật đang diễn ra hàng ngày trên toàn thế giới này: CÁC TẬP ĐOÀN KINH TẾ MANG ĐỘNG LỰC TƯ...
Nền kinh tế hiện đại của loài người là MỘT HỆ THỐNG TẠO RA NHIỀU RÁC CHO SỐ ĐÔNG VÀ NHIỀU TIỀN CHO SỐ ÍT.
Ngày hôm qua, 18/3/2019, người dân Philippines phát hiện một con cá voi nhỏ bị chết vì sình bụng, với 40kg bọc nhựa ở trong hệ thống tiêu hóa của nó.
Sau khi giải phẫu con cá voi, các nhà sinh vật học thuộc Bảo tàng D’ Bone Collector Museum nói rằng đó là “lượng rác nhiều nhất mà chúng tôi từng trông thấy trong cơ thể một con cá voi”.
“Thật ghê tởm. Chính phủ phải hành động ngay lập tức để chống lại những ai tiếp tục xem sông ngòi và biển cả là thùng rác.”
Từ cách đây 1 thập kỷ, thói quen sử dụng đồ nhựa dùng một lần rồi vứt bỏ (single-use) đã tràn ngập vùng Đông Nam Á. Một báo cáo của Tổ chức Bảo tồn Đại dương (Ocean Conservancy) năm 2017 cho biết Trung Quốc, Indonesia, Philippines, Thái Lan và Việt Nam là những nước xả nhiều rác nhựa xuống biển hơn tổng các quốc gia trên toàn cầu cộng lại. Tuy nhiên, đã từ lâu, hàng trăm triệu tấn rác được Châu Á nhập về từ Mỹ và các nước phương Tây cho cái gọi là “công nghệ tái chế và xử lý rác” chỉ nằm trên giấy, hợp thức hóa bởi các tập đoàn tư bản và chính phủ. Rất nhiều container rác vận chuyển đến cảng biển của nhiều nước nghèo như Việt Nam, Indonesia, Philippines, rồi sau đó, nếu bên hải quan không nhận, thì bên vận tải và nhập khẩu đã xô cả container xuống biển.
Trong khi đó, các hạt vi nhựa (microplastic) bắt nguồn từ rác nhựa bị thiên nhiên phân hủy từ hàng chục năm trước đã bắt đầu vấy bẩn đất cát, nguồn nước, thực phẩm và chui vào cơ thể con người. Một nghiên cứu mới cho thấy tất cả nguồn nước ngầm ở Mỹ, sông hồ ở Anh Quốc, con sông Hoàng Hà ở Trung Quốc, và bờ biển duyên hải Tây Ban Nha đều có nhiễm hạt vi nhựa. Hơn 1.000 mảnh nhỏ của nhựa được tìm thấy trong mỗi lít nước sông Tame gần Manchester (Anh Quốc). Nước giàu mà còn kinh khủng như vậy, thì môi trường của các quốc gia nghèo bị ô nhiễm rác nhựa đến như thế nào?
Thế giới thì tròn. Rác thải ở nơi này sẽ trôi qua nơi khác, như một chu trình của “hệ sinh thái rác”, không thể tránh khỏi. Đã có nghiên cứu cho biết rác nhựa đang chuyên chở các vi khuẩn dịch tả từ Ấn Độ đến Mỹ. Nhờ nhiều đống rác khổng lồ trôi nổi trên khắp các đại dương, vi khuẩn và mầm bệnh sẽ có thể ẩn náu an toàn khỏi tia cực tím UV, vượt qua hàng nghìn km và xâm nhập vào hệ sinh thái của một vùng đất khác.
Ngay cả ở nơi sâu nhất hành tinh Trái Đất là vực biển Mariana cũng không thoát khỏi thảm họa ô nhiễm rác nhựa. Các nhà khoa học tìm thấy những mảnh vi nhựa nằm trong ruột của nhiều động vật giáp xác (amphipod) hiện đang sống dưới đáy vực Mariana. Họ thậm chí còn phát hiện ra một lượng chất polychlorinated biphenyls (PCBs) – một loại hợp chất hóa học có tính độc từng được sử dụng trong sơn và keo công nghiệp của thế kỷ 20, nay đã bị cấm – khá cao ở trong cơ thể các sinh vật này, cao gấp 50 lần so với những con cua được bắt từ các dòng sông ô nhiễm nhất ở Trung Quốc. Ồ, có bao giờ người Việt Nam hay ăn hải sản có biết về chuyện này?
Và cuối cùng, tập đoàn Coca-Cola vừa thú nhận trên truyền thông rằng họ sản xuất ra 3 triệu tấn bao bì nhựa mỗi năm – nghĩa là tương đương 200.000 chai nhựa nước ngọt mỗi phút. Lời tự thú ở trên nằm trong nỗ lực yêu cầu những tập đoàn đa quốc gia sản xuất hàng tiêu dùng phải minh bạch hóa thông tin bí mật về “dấu vết gây ô nhiễm nhựa” (plastic footprint) của họ. Các con số trên – mà Coca-Cola từ chối công bố trong quá khứ – đã vén bức màn về lượng bao bì nhựa mà công ty này sản xuất năm 2017. Tập đoàn này đã không tiết lộ rõ tầm cỡ sản lượng chai nhựa của mình, nhưng thông tin trên có thể được suy ra rằng, với đơn vị chai PET 500ml, họ đã đẩy ra thị trường khoảng 108 tỷ chai mỗi năm, bằng hơn 1/5 tổng sản lượng 500 tỷ chai nhựa PET trên toàn cầu.
Coca-Cola chỉ là một trong 31 tập đoàn đa quốc gia – bao gồm Mars, Nestlé và Danone – đã chịu công bố khối lượng bao bì nhựa theo yêu cầu minh bạch hóa của Tổ chức Ellen MacArthur Foundation. Cùng với thông tin của Coca-Cola, Nestlé tiết lộ con số của mình là 1,7 triệu tấn, Unilever là 610.000 tấn, và Danone là 750.000 tonnes. Tổng cộng, lượng nhựa họ xuất ra thị trường là 8 triệu tấn/năm.
Tuy nhiên, hầu hết 150 công ty đa quốc gia đã ký cam kết cắt giảm lượng rác nhựa với MacArthur trên toàn cầu vẫn còn từ chối tiết lộ sản lượng bao bì nhựa của họ, bao gồm Pepsi Co, H&M, L’Oréal, Walmart và Marks & Spencer.
Lời bình luận của Hành tinh Titanic:
Chính động lực kinh tế tư bản đã sinh ra nhiều tập đoàn thương mại và FMCG đa quốc gia hiện đại, nỗ lực sử dụng khoa học công nghệ và nền truyền thông quảng cáo, cố gắng xây dựng và kích thích thói quen tiêu dùng, mở rộng phạm vi đáp ứng và chiều theo nhu cầu bản năng của con người, và sản xuất ra các hàng hóa hoàn toàn không cần thiết cho sự phát triển hài hòa của hệ sinh thái Trái Đất.
Ngược lại, hệ thống này đã gây ô nhiễm môi trường, khai thác năng lượng để sản xuất điều vô bổ, tàn phá điều kiện sống, làm thay đổi nền khí hậu, hủy diệt sự sống trên diện rộng mang tầm cỡ hành tinh. Chính hệ thống ấy đã lôi kéo phần CON và hủy diệt phần NGƯỜI trong mọi nền văn hóa và giáo dục, đẩy con người đến cạnh tranh và giết chóc, sinh ra ý thức hệ chính trị để giải quyết mâu thuẫn bằng các cuộc diệt chủng, và rồi tự đốt cháy chính ngôi nhà chung duy nhất của tất cả.
Đã có những ý kiến từ giới hoạch định chính sách và chính trị gia ở phương Tây cho rằng, muốn chấm dứt biến đổi khí hậu thì phải chấm dứt chủ nghĩa tư bản, hay ít ra là động lực kinh tế tư bản. Liệu họ có dám làm như thế? Đó là viên thuốc cực kỳ cay đắng và rất khó thực hiện đối với một hệ thống đã bám rễ sâu vào từng ngóc ngách của nền kinh tế quốc dân, từng suy nghĩ và thói quen của mỗi cá nhân. Và cho dù thế giới có sụp đổ đi chăng nữa, sẽ vẫn có nhiều người cho rằng, chủ nghĩa tư bản – và thứ quái thai sinh ra từ mâu thuẫn của nó là chủ nghĩa cộng sản – vẫn xứng đáng cho những thành tựu và lợi ích mà nó đã mang lại cho loài người, như bức biếm họa được đăng trên báo New Yorker cách đây khá lâu, trong đó vẽ một người đàn ông mặc chiếc áo vest văn phòng rách nát đang ngồi nói chuyện với bọn trẻ xung quanh đống lửa vì thế giới đã sụp đổ và quay trở lại như thời tiền sử, như sau:
“Vâng, hành tinh đã bị phá hủy. Nhưng có một quãng thời gian tuyệt vời trong quá khứ, chúng tôi đã tạo được rất nhiều giá trị cho các cổ đông.”
Đúng rồi. Tiền nhiều cho số ít, và rác nhiều cho số đông. Đó là cách mà các tập đoàn tư bản đã làm được.
Phần chia sẻ ý kiến