CÔNG CHUYỆN CỦA MỘT CON THỎ
Nhân ngày lễ Mình và Máu Thánh của Chúa Jesus, HÀNH TINH TITANIC xin gửi tặng các bạn câu chuyện ngụ ngôn hiện đại sau đây về nguyên tắc bao dung của SỰ SỐNG, được bạn Tuan Kiuti...
Lọc theo mục lục
Nhân ngày lễ Mình và Máu Thánh của Chúa Jesus, HÀNH TINH TITANIC xin gửi tặng các bạn câu chuyện ngụ ngôn hiện đại sau đây về nguyên tắc bao dung của SỰ SỐNG, được bạn Tuan Kiuti...
Hiện tượng xem ra giống như mây này chỉ xảy ra ở ĐỘ CAO rất lớn 76-85 km từ bề mặt Trái Đất, và chỉ có thể nhìn thấy vào lúc màn đêm buông xuống, nhưng vẫn còn chút ánh sáng của...
Trên ảnh bìa của tạp chí Time tháng 6/2019 là hình ảnh Tổng thư ký Liên Hiệp Quốc António Guterres, đứng ngoài bờ biển của quốc đảo Tuvalu, giữa những lớp sóng của Thái Bình Dương...
Tổng kết của NOAA (Cơ quan Quản lý Khí quyển và Đại dương Hoa Kỳ) về những sự kiện khí hậu bất thường xảy ra trên toàn cầu trong tháng 5/2019. Mời các bạn xem cho biết, để hiểu về...
Sử dụng một máy quay drone để ghi lại đàn gia súc gồm hơn 1.300 con bò đang tuyệt vọng túa đến bồn chứa nước, một nông dân tại bang New South Wales, Australia than thở rằng cô...
Khi phân tích dữ kiện từ trang web dự báo khí tượng nổi tiếng Meteologix đối với Ấn Độ, Gs. Paul Beckwith – một trong các nhà khoa học khí tượng mà nhóm Hành tinh Titanic đã...
Tuần sau, Tây Âu, Trung Âu và Bắc Âu sẽ chịu tác động của một rãnh áp cao, gây hiện tượng sóng nhiệt cực đoan từ Thứ Hai đến cuối tuần. Mức nhiệt độ ở áp suất khí quyển 850...
NOAA (Cơ quan Quản lý Khí quyển và Đại dương Hoa Kỳ) vừa xác nhận nền nhiệt trung bình toàn cầu trong tháng 5/2019 vừa qua đã cao hơn 1,53°F so với mức trung bình của thế kỷ 20 là...
“Các nhà khoa học Canada đã nghiên cứu kỹ lưỡng một loạt ghi nhận về lượng mưa trong 50 năm qua để xác nhận nỗi lo sợ của giới khoa học khí tượng: các đợt mưa rất to đang có...
“Đáy của bể chứa nước công cộng Chembarambakkam đã nứt toác, khô cạn và bị ánh nắng mặt trời nấu chín. Cách đó 25km, ở Chennai, thành phố lớn thứ 6 của Ấn Độ với số dân 4,6 triệu...
Nhân ngày lễ Mình và Máu Thánh của Chúa Jesus, HÀNH TINH TITANIC xin gửi tặng các bạn câu chuyện ngụ ngôn hiện đại sau đây về nguyên tắc bao dung của SỰ SỐNG, được bạn Tuan Kiuti Di dịch từ mẩu chuyện thứ hai trong cuốn “Tales of Adam” của Daniel Quinn, như sau:
“Chúa là sự sống dư dật bất kể nơi nào sự sống được tìm thấy, nhưng không phải cho tất cả vào tất cả mọi mùa. Khi bọn châu chấu sinh sôi, thì lũ chim chóc được ăn thỏa thê còn bò rừng và lũ nai phải chịu đói; ấy vậy nhưng nơi đó vẫn đầy ắp sự sống như trước kia và như khả năng mai sau của nó. Không nơi nào có sự sống mà lại là hoang mạc cả, ngoại trừ đối với con người.
Chuyện xảy ra là có một lần Adam cắm lều ở một nơi như thế và bỏ ra cả ngày đi săn mà chẳng được gì. Khi thấy đã đến lúc quay trở về, ông nói với cậu con trai Abel, “Tối nay hẳn là tối mà chúng ta phải nhịn đói rồi; chúa chẳng gửi gì cho chúng ta cả.” Nhưng ngay lúc đó, một con dê con đi ngang qua và Adam giết nó. Nhấc nó lên vai, Adam bảo, “Đi nào, chúng ta hãy mau quay về lều và làm một bữa no nê cùng với mẹ của con nào.”
Nhưng khi bọn họ đang băng qua một con suối lúc mặt trời sắp lặn, Abel trông thấy một con thỏ ở mép nước và rất nhanh giơ chiếc lao lên. Tuy vậy, trước khi cậu có thể phóng nó đi, Adam đặt bàn tay lên bàn tay đứa con trai của mình và giữ chặt nó ở tư thế đang giơ lên.
“Cha không thấy nó sao, thưa cha?” Abel la lên. “Có một con thỏ đang uống nước ở bờ suối á!”
“Ta có thấy,” Adam đáp lời.
“Thế thì tại sao cha lại ngăn con lại? Giờ thì nó đã chạy mất tiêu. Nhẽ ra là con đã giết được nó rồi!”
Adam (người mà giờ chỉ mới bắt đầu chuẩn bị Abel cho cuộc sống của một kẻ đi săn) sẽ sớm trở nên có kinh nghiệm hơn với tư cách một người thầy, nhưng vào lúc này, ông ngây thộn và chẳng thể nghĩ ra cách nào để đáp lại sự phản đối của cậu con trai. Cuối cùng ông lầm bầm một câu trả lời, mà với ông có vẻ như còn lâu mới được gọi là thỏa mãn, mặc dù đấy là điều tốt nhất ông có thể rặn ra được: “Con thỏ đó có một số công chuyện riêng của nó cần phải hoàn thành.”
Abel, vẫn chỉ là một đứa trẻ, lòng đầy thắc mắc về chuyện này, hỏi rằng con thỏ đó thì có thể có công chuyện gì mà phải hoàn thành đây, và làm sao cha cậu lại biết về chuyện đó được, khiến cho Adam cảm thấy mình thật ngốc nghếch và không thỏa đáng, bởi lẽ tất nhiên là ông chả biết tí gì về công chuyện mà con thỏ kia có thể sẽ phải hoàn thành; đấy chỉ là một cách nói mà thôi, nhưng ông không biết phải làm sao để giải thích điều đó cho Abel. Đêm đó ở trong lều, sau khi con dê đã được làm thịt và ăn vào bụng, Adam thấy rằng đứa con trai của mình vẫn đang bối rối về chuyện con thỏ, nên ông suy nghĩ trong một lát, rồi cuối cùng nói với cậu: “Đây là một câu chuyện dành cho con. Một ngày con trai ta, Abel, ra ngoài đi săn một mình và đường đi của cậu ngang qua đường đi của một con sư tử đang quay về hang. Con sư tử này đã đi săn cả ngày mà chẳng được gì, và biết rằng bạn đời cùng lũ con sẽ nhịn đói. Thế nên nó nhảy bổ vào Abel, giết chết cậu, và tha cậu về ổ của nó. Giờ nói ta nghe, con nghĩ sao về câu chuyện này, và ta sẽ phải làm gì nếu điều này thực tế đã xảy ra với con.”
Abel nghĩ trong một lúc và nói, “Con nghĩ là cha sẽ khóc thương cho con.”
“Con nói đúng rồi,” Adam trả lời. “Ta sẽ khóc thương cho con, nhưng ta sẽ không giận con sư tử vì việc nhận lấy cái mà chúa đã gửi đến cho cơn đói của nó. Giờ, đây là câu chuyện thứ hai. Một ngày Abel đi săn một mình và đường đi của cậu ngang qua đường đi của một con sư tử đang trở về hang. Con sư tử này đang tha một con dê trong hàm răng của nó, nhưng trông thấy Abel nó bèn nhả con dê ra và nhảy bổ vào cậu, tự bảo với mình, ‘Ta sẽ có được con dê và cả thằng nhóc này nữa.’ Giờ nói ta nghe, con nghĩ sao về câu chuyện này, và ta sẽ phải làm sao nếu điều này đã xảy ra với con thật.”
Abel một lần nữa lại nghĩ và bảo, “Con nghĩ không có con sư tử nào mà lại làm thế.”
“Con sai rồi,” Adam đáp lời. “Có một loại sư tử nhất định sẽ làm thế, và ta sẽ truy lùng nó và giết chết nó, bởi vì nó là một con sư tử đã phát điên, một con sư tử giết bất cứ cái gì nó trông thấy, vượt trên cả nhu cầu. Nó đang nghĩ: ‘Nếu ta giết mọi thứ ta trông thấy, thế thì các thần linh sẽ chả có quyền lực gì đối với ta cả, và sẽ không bao giờ có thể nói, “Hôm nay là tới lượt con sư tử này phải đói bụng, hôm nay là tới lượt con sư tử này phải chết đói, hôm nay là tới lượt con sư tử này phải chết.” Ta sẽ giết mọi con vật trên thế gian này để chỉ mình ta có thể sống. Ta sẽ ăn con thỏ mà đáng lẽ ra là của con cáo, và thế là con cáo sẽ chết; ta sẽ ăn con linh dương mà đáng lẽ là của con sói, và con sói sẽ chết; nhưng ta thì sẽ sống. Ta sẽ quyết định ai được ăn và ai phải chết đói, ai được sống và ai phải chết. Làm như thế ta sẽ sống mãi và soán ngôi các thần linh.’ Và sự điên rồ này biến con sư tử thành một kẻ giết hại mọi sự sống.”
Rồi Adam nói tiếp: “Con dê và con thỏ mà chúng ta gặp ngày hôm nay đều thuộc về sự sống – mà chính là chúa tể – của nơi này; cả hai đều sống trong bàn tay của nó, như chúng ta thôi. Nhưng con thỏ không phải là của chúng ta để chúng ta ra tay giết. Con dê là của chúng ta; chúa đã gửi nó đến cho chúng ta như một món quà. Nhưng con thỏ thì vẫn thuộc về chúa; nó có thêm một giờ nữa hoặc một ngày nữa hoặc một năm nữa để sống ở trong tay chúa. Giết nó thì sẽ là cướp cái thuộc về chúa, và như thế sẽ là phạm tội giết chóc.”
Ngày hôm sau lại là một ngày đi săn không may với Adam và con trai ông, và lúc trời gần tối bọn họ quay trở về lều tay trắng. Nhưng khi băng qua dòng suối, họ tìm thấy vẫn con thỏ đó đang chờ ở mép nước. Adam giết nó và nói với Abel: “Giờ thì con thấy đấy, chúng ta không cần phải giật con thỏ này khỏi tay chúa để để dành cho ngày sau, bởi dầu sao thì thần linh cũng có ý gửi nó cho chúng ta: nếu không phải là con thỏ này thì là một con vật nào khác. Thần linh có ý định cho con thỏ sống thêm một ngày, còn như bây giờ, bằng cách gửi cho chúng ta con thỏ này, nó có ý định cho chúng ta sống thêm một ngày. Ngọn lửa của sự sống cháy mãi bởi vì các thần linh gửi tặng kẻ này cho kẻ kia một cách không hà tiện, mỗi sinh vật vào đúng thời điểm của nó.”
Và thế là như vậy, trong những ngày ấy, các thần linh được phép coi sóc khu vườn mà bọn họ đã gieo. Nơi mà bọn họ gửi tới ngọn lửa của sự sống, nơi ấy nó bùng lên, và nơi mà bọn họ giập nó đi, nơi đó nó sẽ tàn, đúng theo ý của họ. Và như bọn họ đã viết ở trong toàn thể vũ trụ, họ cũng viết ở trên trái đất: rằng không có hai thứ nào sẽ được tạo ra giống nhau ở trong cùng một thế hệ hoặc từ thế hệ này sang thế hệ kia. Bọn họ đã viết điều này ở chính trong kế hoạch của vạn vật, sao cho mọi chủng loại và mọi giống loài đều sinh trưởng và biến đổi ở trong tay họ, hết thế hệ này tới thế hệ khác, đời này sang đời khác.
Và cái giống loài được gọi là Con người hay Adam hay Homo ấy sinh trưởng và biến đổi không khác gì những giống loài còn lại, dưới sự kiểm soát của Định luật của sự sống, thế nên qua hàng chục ngàn thế kỷ Homo habilis trở thành Homo erectus, và Homo erectus trở thành Homo sapiens. Nhưng tất cả đều cùng là giống loài người và tất cả đều là những kẻ săn bắn hái lượm từ thế hệ này sang thế hệ khác mà không có ngoại lệ, và như thế, là những kẻ tuân theo cùng một Định luật và cùng một sự sống, như chim sẻ và gấu và cá heo.
Và qua hàng trăm ngàn thế hệ bọn họ, các thần linh chẳng thấy có lý do gì để khiển trách bọn họ về đời sống của bọn họ cả, hay phải trao cho họ những điều luật để quản trị, hay phái đến cho họ các vị thầy để được giác ngộ hay dựng lên các nhà tiên tri để cứu rỗi họ, bởi họ vẫn đang tuân theo rồi Định Luật duy nhất mà các thần linh đã viết ở trong vũ trụ cho tất cả đi theo, và vì thế vẫn đang sống ở trong tay của các vị thần.”
Phần chia sẻ ý kiến